Tuyên bố của đại gia Nguyễn Văn Đực là “cách ly người giàu ra khỏi người nghèo” là một sự phỉ báng chính người giàu.
Đại gia Nguyễn Văn Đực là phó Giám đốc Công ty địa ốc Đất lành với những phát ngôn gây sốc như: “cách ly người giàu ra khỏi người nghèo”, “người nghèo không thể sống cùng người giàu vì lòng tự ái”, “người giàu chỉ sống với người giàu còn người nghèo chỉ sống được với người nghèo mà thôi”,…
Tuyên bố hùng hồn của đại gia Nguyễn Văn Đực là không thể chấp nhận được, vì những tuyên bố này xâm phạm nghiêm trọng đến danh dự, nhân phẩm của người dân lao động Việt Nam cũng như chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, phân tầng xã hội,…
Tại sao người giàu lại không sống được với người nghèo? Xin thưa đại gia Đực, cái triết lý phân khúc trong kinh doanh của ông không thể gán ghép sang phân tầng xã hội và đặc biệt là hoạt động quản lý của Nhà nước đối với xã hội.
Ý kiến của ông đưa ra nó thật nực cười vì từ thời chủ nô, phong kiến, tư bản hay xã hội chủ nghĩa việc thành lập các đơn vị hành chính mà theo đó quản lý dân cư không có căn cứ nào như ông đưa ra.
Nhà nước mà quản lý người giàu riêng, người nghèo riêng; trí thức riêng, công nhân riêng, nông dân riêng,… hay nam riêng, nữ riêng thì chắc “loạn”.
Không hiểu, ông lên được chức Phó giám đốc công ty địa ốc bằng năng lực hay bằng tiền, thông qua phát biểu của ông về sự gán ghép giữa phân khúc đối tượng trong kinh doanh với phân tầng trong xã hội thì thấy nó “buồn cười quá”.
Tại sao người nghèo lại phải tự ti trước người giàu? Phải chăng, ông coi người nghèo chúng tôi là hạng mạt dân, hạng hai, hạng thứ dân, bần cố nông,… không đáng đi chung, ngủ chung, làm chung với các đại gia như ông.
Cũng xin thưa với ông rằng, người nghèo, người dân chúng tôi đáng trân trọng hơn những đại gia có thái độ khinh miệt người dân như ông và chúng tôi cũng không thể sống chung với những hạng đại gia “mất gốc” như ông.
Chúng tôi nghèo nhưng không hèn, chúng tôi nghèo nhưng được trân trọng, đáng kính còn thứ hạng đại gia như ông chỉ có những kẻ xu nịnh, nịnh bợ mới tâng bốc ông lên, nhưng với chúng tôi ông là người đáng kinh.
Sự xúc phạm của ông hôm nay sẽ phải gánh chịu hậu quả không chỉ hiện tại mà đời con, đời cháu ông vẫn còn phải gánh chịu. Ông có chắc rằng đời ông giàu lúc này có thể giàu lúc khác; đời con, đời cháu ông có thể duy trì được sản nghiệp của ông?
Sự phân tầng xã hội của ông đã “bốc mùi hôi thối” khi ông cho rằng chúng tôi “tự ái” khi sống cạnh các ông, đó chỉ là những suy nghĩ của “trẻ trâu”. Không có người lao động chúng tôi thì những người giàu như ông liệu có tồn tại? Mặt khác, chúng tôi chỉ sợ rằng chính ông mới là người cảm thấy “hổ thẹn” khi nhìn thấy chúng tôi.
Sự phân biệt đối xử giàu – nghèo là đi ngược lại xu hướng, chính sách phát triển của Đảng, Nhà nước ta. Phải chăng, ông đang cổ vũ, cổ súy cho cái lập luận “mất gốc” đó?
Liệu các sản phẩm do Công ty ông phân phối ra sẽ còn ai mua, nhất là những người lao động như chúng tôi và thậm chí cả những người giàu nhưng họ có đạo đức, có lương tri, có tri thức?
Nếu như những quan điểm trên của ông chỉ nằm trong tiềm thức, suy nghĩ của ông thì chúng tôi cũng không quan tâm nhưng ông lại lớn tiếng phát biểu trước công luận thì đó là sự hổ thẹn về sự nông cạn trong nhận thức.
Nguồn: VT/ Chiasekienthuc.net